Bài giảng Ngữ văn 10 (Đọc) Sách Kết nối tri thức - Bài: Một chuyện đùa nho nhỏ
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Ngữ văn 10 (Đọc) Sách Kết nối tri thức - Bài: Một chuyện đùa nho nhỏ", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Bài giảng Ngữ văn 10 (Đọc) Sách Kết nối tri thức - Bài: Một chuyện đùa nho nhỏ
点击输入文档 Tiết : MỘT CHUYỆN ĐÙA NHO NHỎ (An-tôn Sê-khốp) Nguyễn Nhâm 0981713891 11710knttf KHỞI ĐỘNG Đôi khi hồi ức về một kỉ niệm nhỏ bé trong quá khứ lại khiến ta phải suy ngẫm nhiều về cuộc sống của mình trong hiện tại và tương lai. Hãy kể lại kỉ niệm ấy với bạn bè. HÌNH THÀNH KIẾN THỨC MỚI I. Đọc văn bản và tìm hiểu chung 1.1. ĐỌCĐọc: 2. Tìm1. hiểu ĐỌC chung a. Tác giả An – tôn Sê – khốp (1860 – 1904) sinh ra và lớn lên trong một gia đình buôn bán nhỏ tại thị trấn Ta – gan – rốc, miền Nam nước Nga. Năm 1879, Ông bắt đầu sáng tác truyện ngắn và kịch ngay khi theo học ngành Y tại Trường Đại học Tổng hợp Mát – xcơ – va. Đến khoảng những năm 1890, Sê – khốp đã được thừa nhận là một trong những nhà văn lớn nhất của văn học Nga. Năm 1904 ông qua đời vì bệnh lao phổi ở một khu điều dưỡng tại nước Đức. Văn phong của ông hàm xúc, cô đọng. Phần lớn truyện ngắn của ông là những “truyện không có truyện” b. Tác phẩm “Một chuyện đùa nho nhỏ”: Thể loại: Truyện ngắn Xuất xứ: Truyện ngắn Một truyện đùa nhỏ của Sê – khốp in lần đầu trên tạp chí Dế Mèn của Nga, số 10, ra ngày 12/3/1886. Năm 1899, Sê – khốp chỉnh li, bổ sung câu chữ, thay đổi phần kết truyện để đưa vào tuyển tập Truyện ngắn Sê – khốp. Tóm tắt Văn bản kể lại một kỷ niệm giữa nhân vật “tôi” và Na- đi-a, khi cùng nhau trượt tuyết từ trên đồi cao xuống, “tôi” đã đùa Na-đi-a bằng tiếng “anh yêu em” thốt ra cùng tiếng gió, còn Na-đi-a đã tự mình vượt qua nỗi sợ bằng cách trượt tuyết một mình để tìm ra bí ẩn của câu nói đó, nhưng lời yêu vẫn là một bí mật. Câu chuyện khép lại ở nhiều năm sau, Na-đi-a lấy chồng, còn “tôi” vẫn không hiểu vì sao ngày trước mình từng đùa như thế. II. Khám phá văn bản 1. Ngôi1. kể ĐỌC và bố cục: a. Ngôi kể Lời người kể chuyện ngôi thứCâu nhất. chuyện trong “Một chuyện đùa nho nhỏ” được kể bằng lời người kể chuyện ngôi thứ mấy? Người kể chuyện đồng thời là Ngườinhân vậtkể chuyện “tôi” - làmột nhân vật trong hai nhân vật chính của câuphụ chuyện. chứng kiến, người được nghe kể lại hay nhân vật tham gia hành động chính? Dựa vào sự thay đổi thời gian, địa điểm, thành phần nhân vật trong mạch truyện kể, có xác định truyện ngắn gồm mấy phần? Tóm lược nội dung từng phần. Đoạn 1: từ đầu đến “không muốn tin rằng gió đã nói những lời ấy!”: Lời yêu thương chân thành bộc phát của nhân vật “tôi” bất giác trở thành một chuyện đùa, song lại nhen lên trong lòng Na-đi-a khát vọng hạnh phúc cùng những băn khoăn. Đoạn 2: từ “sáng hôm sau” đến “không còn khả năng hiểu nữa ”: Na-đi-a say sưa với khát vọng yêu thương, rồi quyết tâm vượt qua nỗi sợ, truy tìm sự thật một mình. b. Bố cục Đoạn 3: từ “Thế rồi những ngày xuân tháng Ba đã tới ” đến “Còn tôi trở vào nhà thu xếp đồ đạc ”: Cảnh chia tay lúc xuân sang - khoảnh khắc giao cảm một lần nữa bừng lên rồi vụt tắt. Đoạn 4: từ “Chuyện ấy đã qua lâu rồi” cho đến hết: Những suy tư, nuối tiếc, trăn trở nhiều năm sau, khi tất cả chỉ còn là kỉ niệm. 2. Nhân1. ĐỌCvật “tôi”: a. Lần trượt tuyết đầu tiên: 1. Liệt kê các lời kể, lời tả của nhân vật “tôi” về lần đầu tiên trượt tuyết: ........................................................................................................................... ........................................................................................................................... 2. Tình cảm mà nhân vật “tôi” dành cho Na-đi-a là gì? ........................................................................................................................... GV phát PHT số 2, ........................................................................................................................... Hs thảo luận nhóm 3. Những hành động, cử chỉ, lời nói nào của nhân vật “tôi” (ở những lần trượt tuyết 4-6 em để tìm hiểu sau) cho thấy anh không còn khả năng đồng cảm với Na-đi-a nữa? ........................................................................................................................... về nhân vật “tôi” ........................................................................................................................... 4. Vì sao có thể nói nhân vật “tôi” cũng chính là người mất mát sau “một chuyện đùa nho nhỏ” của mình? ........................................................................................................................... ........................................................................................................................... a. Lần trượt tuyết đầu tiên: Một buổi trưa mùa đông trong sáng Tình cảm Na-đi-a khoác tay tôi. Những hạt bụi tuyết dành cho Na- nhỏ trắng xóa bám lên mấy món tóc xoắn đi-a: Tình cảm vòng rồi rũ xuống hai bên thái dương nàng, chân thành, lên hàng lông tơ mịn phía trên môi trong sáng, có Lời kể, Na-đi-a sợ, cả khoảng không gian từ đôi giày sự đồng cảm, thấu hiểu đối lời tả: cao su nhỏ nhắn của nàng đến chân quả đồi phủ băng này đối với nàng thật ghê sợ...Nàng với Na-đi-a đã sợ hết hồn nhưng lại Qua nét mặt nàng, tôi biết rằng nàng liều chưa đủ dũng mạng mà nghe lời tôi... khí để thú nhận nỗi lòng Nhân vật “tôi” thì thào nói “Na-đi-a, anh yêu của mình em” b. Những lần trượt tuyết sau: Nhân vật đã bắt đầu tính toán (“đúng vào lúc chiếc xe lao nhanh nhất, tiếng gió gào rít ghê gớm nhất, tôi lại nói: Na-đi-a, anh yêu em”). Cử chỉ, Thể hiện “giọng nói thờ ơ lãnh đạm”. hành “lấy chiếc khăn tay che miệng đi rồi khẽ đằng hắng lên mấy tiếng” sau đó vẫn kịp nói: động, Na-đi-a, anh yêu em. lời nói, suy Nhân vật “tôi” phỏng đoán tâm trạng và hành động của Na-đi-a không còn chính xác. nghĩ Nhân vật “tôi” cho rằng... Ai, gió hay là tôi, đã thổ lộ với nàng những lời yêu đương ấy, nàng không biết được. Nhưng với nàng giờ đây, ai nói, có lẽ cũng như nhau cả thôi”: Na- đi-a vẫn quyết truy tìm sự thật. Nhân vật “tôi” đến sân trượt một mình, lẫn vào trong đám đông để quan sát Na-đi-a. Mối quan hệ với Nhân vật “tôi không còn khả năng đồng cảm với Na-đi-a. Na-đi-a: c. Hệ lụy từ một chuyện đùa nho nhỏ: biến tình yêu của Nhân vật “tôi” đã Do không ý thức Na-đi-a cũng là của bỏ lỡ cơ hội đón được hết sự hệ trọng mình thành “một nhận hạnh phúc của của lời yêu thương chuyện đùa” chính mình → Nhân vật “tôi” vừa là thủ phạm, vừa là nạn nhân của “một chuyện đùa nho nhỏ” do mình sắp đặt. Anh cũng chính là người phải chịu mất mát sau tất cả chuyện này.
File đính kèm:
bai_giang_ngu_van_10_doc_sach_ket_noi_tri_thuc_bai_mot_chuye.pptx